Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» Mong ho tro cua cac ban lop QT1 K12
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P5 I_icon_minitimeMon Mar 07, 2011 11:37 pm by greenstarvn

» phần mềm quản lý kho giá rẻ nè
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P5 I_icon_minitimeTue Dec 07, 2010 2:55 pm by hannad

» Thiết kế website chuyên nghiệp giá rẻ nè
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P5 I_icon_minitimeTue Dec 07, 2010 2:53 pm by hannad

» Ke toan quan tri
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P5 I_icon_minitimeFri Dec 04, 2009 1:40 am by phuonganh0704

» Trao sách tận tay - Giá rẻ
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P5 I_icon_minitimeSat Nov 07, 2009 12:30 am by Admin

» Xin chào các bạn, mình có chút góp ý
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P5 I_icon_minitimeThu Oct 08, 2009 10:42 pm by binhvuxuan

» Lịch thi Môn Kế Toán Quản Trị nè bà con!
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P5 I_icon_minitimeWed Sep 30, 2009 11:27 pm by nguyenthachbao

» Tài liệu tham khảo môn "Hành vi tổ chức"
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P5 I_icon_minitimeWed Sep 30, 2009 11:25 pm by giapvanvy

» câu hỏi ôn tập kt vĩ mô- mình ko post file được(kô thấy chỗ nào cho post)
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P5 I_icon_minitimeSat Sep 26, 2009 9:00 am by Thu Linh bo

Thống Kê
Hiện có 2 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 2 Khách viếng thăm :: 1 Bot

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 21 người, vào ngày Thu Dec 19, 2013 10:45 pm
Statistics
Diễn Đàn hiện có 102 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: uluamak

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 1054 in 302 subjects

Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P5

Go down

Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P5 Empty Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P5

Bài gửi by hiepsi Sat May 16, 2009 7:52 pm

Hôm sau chúng tôi đi xem chiếu bóng. Cuốn phim nói về những phi công
bay thử, đã khiến Mêđina hết sức xúc động. Có lẽ đó là lý do tại sao
đêm đó lúc chúng tôi đi dọc phố trở về, cô ta tâm sự với tôi và nói về
người chồng của cô: hai người đã sống suốt cuộc đời chung trên bầu
trời. Họ làm quen với nhau trên bầu trời. Hồi đó, cô chỉ là hành khách
đi máy bay, anh ta là phi công. Rôồ cô trở thành phục vụ viên hàng
không để đựơc gần anh, và hai người cưới nhau. Trên con đường bay đi
bay về Moscow, họ hôn nhau vội vã trong khoang để hành lý. Rồi cô có
mang và được nghỉ đẻ. Cô tiễn anh lần cuối đến tận thang máy bay. Họ
hôn nhau và môi họ rời nhau. Họ không biết rằng cuộc chia ly ấy trở
thành cuộc chia ly giữa cái sống và cái chết, giữa bầu trời vĩnh cửu
nơi anh không trở về nữa và mặt đất vĩnh cửu nơi cô đợi chờ anh vô vọng.

Lúc máy bay cất cánh, cô rảy về phía đó ít gioọ nước theo tuc lệ dân
gian. Có lẽ đó là lần đầu tiên trong lịch sử hàng không một cuộc cất
cánh của máy bay chở khách được tiễn chào bằng những giọt nước nhưu
vậy, như người ta đã từng làm hàng nghìn năm trước đây. Máy bay lao đo,
trời đổ mưa...

Cô đứng dừng, lắng tai, còn tôi, mãi một lúc sau tôi mới nghe thấy
tiếng vù vù của máy bay. Tôi hiểu ra là cô bắt cái tiếng ấy nhạy hơn
người khác: cô có đôi tai nghề nghiệp. Chúng tôi nhìn những điểm ánh
sáng màu khác nhau đang lướt trong bầu trời đêm. Cô nói:

- Mộ anh ấy ở trên đó. Những người vợ góa lăn ra nghĩa địa, còn tôi, tôi nhìn lên bầu trời.

Rồi cô kể là ban đêm cô thường hay đi ra sân bay: cô chẳng làm gì cả,
chỉ đứng nhìn các máy bay bay lên đáp xuống. Cô lại còn kể là cô bị sẩy
thai, thế là cũng chẳng còn giọt máu chồng để lại.

Tôi vuốt ve khuôn mặt cô, lau nước mắt cho cô, và rồi bỗng ôm hôn cô như một thằng điên.

- Đừng, đừng, anh đừng nên thế. - Cô nói và tôi cảm thấy càng lúc cô càng khó mà cưỡng nổi.

Tôi đưa cô về và gọi điện ngay sau đó. Giọng cô xúc động, có phần vui
vẻ nữa. Tôi bỗng đâm buồn cho tất cả những con người lãng mạn và tất cả
những ai đã chết trên trời, trên mặt đất và trên biển.

- Em biết không - tôi nói (giờ đây ở chỗ làm việc, chúng tôi cũng xưng
hô anh em với nhau) - hôm qua lúc chia tay nhau rồi, anh có gọi điện
cho em nhưng máy bận. Anh gọi đến mấy lần, em nói chuyện với ai lúc hai
giờ sáng vậy?

Tôi không thể ngờ tới một phản ứng đến như vậy. Cô tái hẳn mặt, giật thót nhưng trấn tĩnh lại rất nhanh.

- Chắc anh quay nhầm số. Vào giờ ấy em ngủ rồi.

Có lẽ là, tôi chẳng bao giờ được biết cô có mói quan hệ như thế nào với cái tôi của tôi ở điện thoại.

- Hôm qua anh nằm mơ thấy em.
- Thế thì kỳ quặt thật, làm sao người ta có thể nằm mơ thấy một người mà chưa bao giờ trông thấy trong đời thực?
- Anh nghe thấy giọng em và thấy cái máy thu thanh Nêrinhga của em
- Cái Nêrinhga còn có thể hiểu được, nhưng em rất muốn biết giọng của
em thì nó giống cái gì trong giấc mơ? Còn em, thì như thế nào, theo
anh? Dù sao anh cũng hình dung ra em được tí chút chứ?
- Em cao lớn, có mái tóc quăn và cặp chân dài.

Tôi cố tìm những nét trái ngược hẳn với hình dáng thật của cô ta.

- Anh tinh thật đấy - cô nói - Từ nay đêm nào anh cũng sẽ mơ thấy em.
- Chắc hẳn anh không phải là người duy nhất mơ thấy em.
- Anh lại bắt đầu đấy hả?
- Không phải đâu, nhưng người ta báo là nữ hoàng Mêkhin Banu mỗi đêm
hiện ra trong giấc mơ cho một trăm người. Còn em thì bao nhiêu?
- Em tồn tại có một bản duy nhất, chỉ trong giấc mơ của anh thôi. Anh là thần hộ mệnh của em đấy.
- Cám ơn.
- Anh nghe đây, ông thần hộ mệnh của em, em muốn hỏi ý kiến anh một
việc. Nhưng em van anh, anh chớ có bực mình, chớ nổi nóng và không bỏ
máy trước khi em nói hết.

Đã chẳng ba hôm tôi chờ đợi cuôc nói chuyện này và cứ đoán già đoán non mãi: tại sao cô không nói cái chuyện đó nhỉ?

- Anh nghe em nói nhé. Nhưng phải bình tĩnh mới được. Anh có sẵn thuốc an thần không đấy?
- Em đừng dày vò anh nữa.
- Thôi đươợ. Cách đây ba hôm, anh Xâymua ngỏ lời muốn cưới em. Anh thế nào rồi? Không ngất đi đấy chứ?
- Không - tôi đáp - Thế rồi em trả lời sao?
- Chưa trả lời gì cả. Chính vì em muốn hỏi ý anh. Vì anh là người bạn tốt nhất của em, người mà em thân thiết nhất.

Kỳ lạ thay tâm lý phụ nữ. Chỉ cần một phụ nữ phải lòng một người đàn
ông nào khác là anh có thể trở thành người bạn thân thiết của cô ta
ngay tức khắc.

- Em đừng nhé - tôi nói. Và điều kinh hoàng nhất là tôi nói rất chân
thành. Em đừng lấy ai cả. Hoặc là em lấy anh. Anh yêu em. Chao ơi! Nếu
như người ta có thể cưới nhau bằng điện thoại.

Cô ta cười, một tràng dài, cái cười giật giọng.

- Nghe em bảo nhé, anh hãy là một chú bé ngoan nào, vì anh còn trẻ lắm mà.
- Sao em biết? Em đã trông thấy anh bao giờ đâu?
- Em cảm thấy qua nhiều cái lắm: giọng nói của anh, tính tình của anh,
thái độ của anh đối với em. Em yêu cầu anh, lúc này anh thế nào cứ giữ
nguyên thế, chớ có vội trở thành người lớn.
- Biết đâu anh không lớn tuổi hơn anh Xâymua của em?
- Ồ không đâu, anh thân mến. Về điểm này anh có thể tin ở trực giác phụ nữ chúng em...

Câu chuyện đã muốn trở thành khôi hài, nhưng với tôi, quả là một niềm đau khổ thực sự.

- Em đừng nhé, Mêđina. Còn anh, rồi sẽ ra sao đây? Hắn ta sẽ không để anh gọi điện cho em vào hai giờ sáng.
- Rồi sẽ thu xếp ổn cả. Lừa dối chồng bằng điện thoại đâu phải là một
tội lỗi. Lcú đó anh sẽ có điện thoại ở nhà và chính em sẽ gọi anh.

Làm sao giải thích được cho cô ta là điều đó không thể được?

- Anh cố gắng hiểu em - cô nói giọng buồn rầu và nghiêm túc - Đàn ông
các anh hay nói về sự cô đơn của các anh. Buồn cười thật đấy. Các anh
sẽ không bao giờ biết cái cô đơn thật sự là thế nào, một người phụ nữ
có thể cô đơn đến như thế nào. Đêm thức giấc để thấy bốn bức tường ép
chặt lấy mình và... mà thôi, đừng nói đến chuyện buồn nữa. Vậy thì, nếu
anh bảo không nen, em sẽ từ chối...

Tôi có thể khuyên cô gì đây? Cô lặng im, tôi nghe tiếng máy bay ù ù và
hiểu câu trả lời chính là ở đó. Không bao giờ, không một ai trong hai
đứa tôi - cả tôi, Ruxtan lẫn Xâymua - có thể thay thế người chồng đã
khuất.

Chiều, sau buổi làm việc, lần đầu tiên cô mời tôi buổi tối đến chơi
nhà. Tôi biết lối vào, và tầng gác, nhưng đi nhầm cửa. Tôi bấm chuồng
hồi lâu trong bóng tôi, và chả ai ra mờ: Tôi quẹt diêm đọc thấy dòng
chữ "Chìa khoá gửi bên hàng xóm". Tôi chợt nhận ra là dòng chữ viết
trên giấy kẻ nhạc và hiểu ngay tôi đã bấm chuông nhà ai. Các gam nhạc
trở lại trong trí nhớ của toi. Tôi quay lưng và gõ cửa phòng đối diện.

Chiếc máy thu thanh Nêrinhga, một chiếc ghế bành tiện nghi, một cây đèn bàn và mọi cái đều như tôi tưởng tưởng.

- Chờ tý, anh Xâymua, để em tìm cho anh một bản nhạc rất là thích - cô nói - Anh nghe nhạc và trong lúc em pha cà phê.

Rồi tôi ôm hôn cô, ép chặt cô vào mình, vuốt ve cô và tôi cảm thấy
người đàn bà thức dậy trong cô, đau đớn và dịu dàng. Từ bên bức vách
vẳng sang rất gần, những gam nhạc. Thốt nhiên, cô gỡ khỏi vòng tay tôi
và lắng tai nghe. Tôi biết là trong một lát tôi sẽ nghe tiếng ù ù của
máy bay. Nhưng không có chiếc máy bay nào bay qua.

Tôi liền hiểu cô ta đang ngóng đợi cái gì. Chuông điện thoại. Đó là lúc "hẳn ta" gọi điện.

Hắn ta, là tôi.

Mặc dầu biết rất rõ hắn ta sẽ không còn bao giờ gọi điện nữa, tôi có
một giây nghi hoặc và tôi cũng chờ đợi, tôi chờ đợi một phép lạ: chuông
điên thoại sẽ réo.

Nhưng nó vẫn lặng thinh.
hiepsi
hiepsi
Cấp 4
Cấp 4

Posts : 138
Điểm : 17005
Được cảm ơn : 7
Join date : 28/03/2009
Age : 38
Location : TP. HỒ CHÍ MINH

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết