Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» Mong ho tro cua cac ban lop QT1 K12
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P2 I_icon_minitimeMon Mar 07, 2011 11:37 pm by greenstarvn

» phần mềm quản lý kho giá rẻ nè
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P2 I_icon_minitimeTue Dec 07, 2010 2:55 pm by hannad

» Thiết kế website chuyên nghiệp giá rẻ nè
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P2 I_icon_minitimeTue Dec 07, 2010 2:53 pm by hannad

» Ke toan quan tri
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P2 I_icon_minitimeFri Dec 04, 2009 1:40 am by phuonganh0704

» Trao sách tận tay - Giá rẻ
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P2 I_icon_minitimeSat Nov 07, 2009 12:30 am by Admin

» Xin chào các bạn, mình có chút góp ý
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P2 I_icon_minitimeThu Oct 08, 2009 10:42 pm by binhvuxuan

» Lịch thi Môn Kế Toán Quản Trị nè bà con!
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P2 I_icon_minitimeWed Sep 30, 2009 11:27 pm by nguyenthachbao

» Tài liệu tham khảo môn "Hành vi tổ chức"
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P2 I_icon_minitimeWed Sep 30, 2009 11:25 pm by giapvanvy

» câu hỏi ôn tập kt vĩ mô- mình ko post file được(kô thấy chỗ nào cho post)
Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P2 I_icon_minitimeSat Sep 26, 2009 9:00 am by Thu Linh bo

Thống Kê
Hiện có 2 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 2 Khách viếng thăm

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 21 người, vào ngày Thu Dec 19, 2013 10:45 pm
Statistics
Diễn Đàn hiện có 102 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: uluamak

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 1054 in 302 subjects

Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P2

Go down

Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P2 Empty Tôi, em, hắn ta và chiếc máy điện thoại P2

Bài gửi by hiepsi Sat May 16, 2009 7:47 pm

4

... tiếp

- Alô. Chào cô. Tôi đây.
- Chào anh. Ai đấy?
- Cô quên rồi. Tôi đã có gọi điện cho cô, cô còn nhớ chứ? Cách đây ba hôm. Cũng suýt soát giờ này đây.
- Nhưng giọng anh hôm ấy khác cơ - cô ta nói, giọng chế giễu - Hay đây
là cả một băng các ông bạn độc thân của cái anh chàng vừa cưới vợ? Các
anh phá vỡ cảnh cô đơn bằng những cuộc nói chuyện điện thoại có phải
không?

Giọng cô ta lạnh nhạt, nhưng, may thay, tôi hiểu ra rất nhanh sai lầm của mình, và lẹ làng rút mùi xoa ra bọc lấy ống nói.

- Bảo đảm với cô chính tôi đây mà! Chắc hẳn hôm nọ tôi nói giọng người say.
- À, bây giờ thì đúng là giọng ấy. Lúc đầu tôi lại có cảm tưởng một
giọng khác - Cô ta cười, nhẹ nhõm đi, hình như thế - Thế... hôm nay anh
không uống rượu sao?
- Hôm nay tôi tươi như một đóa hoa hồng. Vậy mà tôi vẫn nẩy ý muốn gọi
điện cho cô. Tôi lại còn ghi kỹ số điện thoại của cô nữa đấy ()
- Anh gọi điện cho tôi thật đúng lúc, vì hôm nay tôi đang buồn. Cái máy thu thanh của tôi hỏng mất rồi.
- Ngày nào cô cũng thức khuya như thế này ư?
- Vâng, đêm tôi nghe đài rất khuya. Hôm nay cái cầu chì nổ, thế là tôi ngồi đây bất lực, chẳng còn biết làm gì bây giờ.

Tôi nghe trong máy, như vằng từ xa, tiếng dương cầm.

- Tôi biết là cô không thích trả lời những câu hỏi của tôi, nhưng xin
cô thứ lỗi cho về điều tọc mạch này: Ai đang chơi dương cầm vào giờ này
vậy?
- Á à!... - Cô ta cười - Bên hàng xóm đấy. Họ có cô con gái đến là
chăm, cô ta đập dàn mãi tới khuya. Tường thì mỏng và tôi đến phát điên
lên vì những gam nhạc của cô ta. Cũng may là khi tôi mở máy thu thanh
thì không còn nghe rõ tiếng đàn.
- Cô thường nghe gì ở đài?
- Ôi chà! Tôi thuộc thinh không như thuộc cái phòng của tôi vậy. Này
nhé, chỗ này người ta truyền lại một buổi hòa nhạc đêm... - Tôi hầu như
nom thấy cô ta ngồi trước máy và lấy ngón tay chỉ một điểm trên mặt
sóng - Chỗ kia là những nhịp nhạc giật hải ngoại. Nơi này, nghe như thể
có cơn bão đang gầm thét và ở chỗ kia, người ta nghe một bản tin bằng
tiếng nước ngoài. Cạnh đó, một tối vui nhộn đang diễn ra, anh xướng
ngôn viên kể những câu chuyện dí dỏm, tôi chả hiểu gì sất, quả thế,
nhưng mọi người cười, vỗ tay, thế là tôi cũng đâm vui lây. Xa hơn nữa,
tôi bắt được một cuộc nói chuyện tâm tình, một người đàn ông và một
người đàn bà nói rất khẽ, gần như thì thào, tôi nghe rõ cả hơi thở của
họ trong micrô. Truyền thanh thật là một điều kỳ diệu. Cứ như thể toàn
bộ thế giới và bầu trời đêm, chứa chan âm diệu, bi kịch và máy bay, ùa
vào trong phòng tôi.
- Cả máy bay nữa? Tôi hỏi
- Anh có nghe thấy không? - Cô ta nói, và tôi hiểu cô đang nín lặng lắng nghe.

Sau ít giây, cả tôi nữa cũng nhận ra tiếng rù rù văng vẳng của một
chiếc máy bay. "Hay nhỉ, nó có sắp bay qua nhà mình không nhỉ? - tôi
nghĩ bụng - Còn nhà cô ta ở đâu? Ở quận nào trong thành phố?"
- Thu thanh và máy bay cũng phần nào giống nhau - cô ta nói - Phải thế không?
- Có lẽ vì hai cái đó cùng chia nhau bầu trời?
- Có lẽ - Rồi cô ta lại nín thinh.

Bây giờ không còn nghe tiếng máy bay, chỉ còn những gam nhạc đơn điệu và nhàm chán.

- Chỉ có tôi nói thôi, còn anh, chẳng thấy thốt lấy một lời. Anh cũng kể một cái gì cho tôi nghe đi. - Cô ta yêu cầu.

..............

5


... tiếp

Tôi cảm thấy tất cả cái lố bịch của tình thế, nhưng không sao ngăn nổi
cái ý muốn khẩn thiết bắt phải nói, tôi bèn kể cho người phụ nữ không
quen biết ấy nghe tất cả những phiền muộn của tôi trong công tác, cái
khó khăn ngày càng lớn mà tôi gặp phải để tìm một mảnh đất hòa hợp với
anh bạn Phiru thân nhất của tôi, và những lý do vì sao tôi không thích
cái ông phụ trách hướng dẫn tôi làm luận án, tôi thuật lại tất cả những
gì tôi đã nói với ông ta hôm nay trong cuộc tranh cãi và còn kể nhiều
điều khác nữa.

Rồi tôi bình tĩnh lại và chào từ biệt cô rất vội vàng, có lẽ hơi quá vội vàng.

Trên đường về nhà, tôi nghĩ chắc không ai có thể tin được những chuyện
vừa xảy ra. Quả thật, cũng khá lá kỳ quặc cái việc anh đem những ý nghĩ
thầm kín nhất của anh ra tâm sự vơi một người mà anh hoàn toàn không
biết gì hết thảy, ngoài cai điều cô ta thích nghe đài ban đêm và cô
láng giềng của cô ta tập nhạc đến tận khuya.

Chiêc máy điện thoại là một trong những nhân vật chính của câu chuyện này, và tôi cũng muốn nói vài lời về nó.

Khoảng thời gian gần đây, tôi từng suy nghĩ về các thứ máy điện thoại
mà tôi biết; giờ đây, đối với tôi, mỗi cái có nhân cách riêng của nó.
Trong bàn giấy ông trưởng phòng thí nghiệm của tôi, máy màu đen: mỗi
lần tôi đưa mắt lên cái đó (lên cái máy điện thoại, chứ không phải ông
thủ trưởng), tôi có cảm tưởng sợi dây là một dây cháy chậm. Nom thấy
ánh mắt luôn luôn lo lắng sợ hãi của ông thủ trưởng, ông ta ngồi trong
ghế bành mà cứ như ngồi trên than hồng và giật thót mỗi lần nghe điện
thoại réo, tôi cảm thấy đối với ông ta, cái máy đen là một quả mìn. Quả
mìn ấy, một cái tin dữ có thể làm nổ tung bất cứ lúc nào: có thể người
ta tin cho ông biết ông bị cách chức hoặc vợ ông đã bỏ ông.

Còn trong phòng chúng tôi, đó là một cái máy không có mặt số, nó nhưng
một cái xe không có bánh, hoặc một bức thư không có địa chỉ, đối với
tôi, nó là biểu trưng của phụ thuộc và bất lực, vì tất cả mọi người có
thể gọi anh, còn anh, anh không thể gọi. Đối lập với loại máy này, là
cái máy điện thoại công cộng, mà tôi coi như hiện thân của sự vô phạt
và vô trách nhiệm: anh gọi điện cho ai đó, nói với hắn bất cứ cái gì,
và hắn ta chịu phép không thể gọi anh để đối đáp.

Chưa bao giờ tôi lấy làm tiếc không có điện thoại ở nhà bằng như lúc
này. Như một kẻ biển lận, tôi dành dụm tất cả mọi đồng hai xu: tôi cất
giữ chúng trong túi trái áo vét tông của tôi. Tôi đánh cắp của bạn bè,
tôi đổi tiền lẻ trong tất cả mọi cửa hàng, cửa tiệm và các quầy bát
giác.

Giờ đây tôi gọi điện cho cô ta hầu như mỗi tối, và theo một nếp đã thành bền vững, vào một giờ rất khuya.

Những cuộc nói chuyện ấy diễn ra trên nền những gam nhạc đơn điệu và
hơi thở thầm thì của chiếc máy thu thanh của cô ta, và cứ mỗi lần máy
bay bay qua lại làm ngắt quãng giọng nói của cô, hơi mệt mỏi và thoáng
chút mai m****, nó đã đi vào đời sống của tôi như một thói quen và một
sự cần thiết. Mỗi lần, tôi lại biết thêm về cô, nhưng cũng vẫn còn vô
cùng ít ỏi.

Chẳng hạn, tôi biết tên cô là Mêđina, cô ở một mình, cô có cặp mắt màu
hạt dẻ và đi giầy cỡ 35. Đó là tất cả những gì tôi biết về cô.

- Cô bao nhiêu tuổi? - một hôm tôi hỏi.
- Ồ! Tôi già lắm, già lắm rồi, tôi đã có bao nhiêu là cháu gọi bằng bà đấy - cô ta đáp.

Nghe giọng nói trẻ măng của cô, tôi thừa hiểu cô ta đóng kịch. Tôi cũng
biết là cô không thích nói về tuổi của mình, cũng như về công tác, về
tình trạng gia đình. Về các vấn đề ấy, cô cũng không hề hỏi tôi, tuy
nhiên, công cũng biết là tôi 29 tuổi, chưa vợ, tôi sống với mẹ tôi và
cuối cùng tôi làm việc tỏng một viện nghiên cứu khoa học. Cô chỉ không
biết tên thật của tôi, vì tôi đã vào cuộc chơi và nói một cái tên khác:
Ruxtan. Có lẽ chính cô nữa cũng không phải tên Mêđina.

- Bao giờ chúgn ta có thể gặp nhau nhỉ?
- Để làm gì kia chứ? - cô ta đáp - Như thế này tốt lắm rồi. Tôi không
biết anh nghĩ thế nào, còn về phần tôi, những cuộc nói chuyện điện
thoại kia, chúng đã đem tới một cái gì hệ trọng trong đời tôi. Tôi rất
vui thích được hằng ngày cứ đúng giờ ấy, chờ đợi cuộc chuyện trò qua
đường dây với người mà tôi có thể tâm sự vì tôi hoàn toàn không hề biết
anh ta, tôi chưa hề thấy và thậm chí cũng không thể hình dung anh ta ra
sao nữa. Cả anh ta nữa, anh ta có thể tâm sự với tôi, vì anh ta không
biết rõ tôi là người như thế nào. Gặp nhau sẽ là huỷ hoại đi những ảo
tưởng của chúng ta, và mọi cái sẽ chấm dứt. Dù điều đó không xảy ra đi
chăng nữa, nhưng quan hệ giữa chúng ta cũng sẽ khác hẳn, sẽ nhàm chán
hơn. Tôi đề nghị với anh chúng ta cứ tiếp tục như cũ. Tôi đoán chắc với
anh như thế thú vị hơn nhiều. Anh hãy nói với tôi về công việc của anh
thì hơn. Mọi sự ổn cả rồi chứ?

- Tôi đã xin thôi việc.
- Thế anh định tìm việc ở đâu?
- Tôi cũng chưa biết. Cô khuyên tôi nên làm gì bây giờ?

Cô ta không trả lời. Tôi nghe tiếng ù ù của một chiếc máy bay.

.................
hiepsi
hiepsi
Cấp 4
Cấp 4

Posts : 138
Điểm : 17008
Được cảm ơn : 7
Join date : 28/03/2009
Age : 38
Location : TP. HỒ CHÍ MINH

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết